Thứ Ba, 23 tháng 1, 2007

Vĩnh biệt Nhà thơ Nguyễn Bạch Dương

Một nén nhang cho cố thi sĩ Nguyễn Bạch Dương thắp cùng bạn đọc qua 2 bài thơ tình và đời của anh…


Sau gần một năm vật vã với căn bệnh ung thư phổi, Nhà thơ Nguyễn Bạch Dương (1943, An Bình, Cao Lãnh, Đồng Tháp) Anh còn có những bút hiệu khác như : Lê Trung Hiệp, Lê Thị Tư…đã trút hơi thở cuối cùng lúc 2g30 ngày 11.12.09, linh cửu quàng tại chùa Pháp Vân, Phú Thọ Hòa, Tân Phú, TP.Hồ Chí Minh. Hỏa táng 7giờ ngày 13.12.06 tại Bình Hưng Hòa. Anh ra đi để lại bao niềm thương tiếc; một dấu ấn đậm nét trên văn đàn Vĩnh Long và trong lòng người yêu thơ vùng sông nước đồng bằng sông Cửu Long một giọng thơ trầm ấm qua các tập thơ : “Lặng lẽ vần thơ yêu em”, “Thơ anh và tình em”, “Bí mật của bé”, “Gió không mùa” và một số bản thảo viết trên giường bệnh….


Năm 1980, từ trường Đồng Phú tôi chuyển nhiệm sở về dạy tại An Bình, một xã cù lao ven thị xã Vĩnh Long. Thời gian này tôi có dịp gần Nguyễn Bạch Dương thường hơn rồi chẳng biết tự bao giờ chúng tôi hình thành một nhóm chơi thân gồm 6 người: tôi, Phan Phúc Bình, Phạm Trung Khâu, Đào Ngọc Chương, Song Hảo, Thái Hồng, nhưng vì tôi và anh ít nhậu nên “nhậu cà phê” là chính. Từ những buổi la cà ấy anh đã kể cho tôi nghe đôi điều trăn trở trong cuộc sống gia đình, ở hòan cảnh nào tôi cũng thấy anh là một người rất cân nhắc trước việc làm của mình, luôn có trách nhiệm với người khác. Hôm đến phúng viếng anh ở chùa Pháp Vân có vài người hỏi tôi về …anh. Nhớ anh, tự dưng tôi muốn gởi 2 bài thơ này đến bạn bè như tấm lòng anh vâỵ



Chòng chành ly nước
Gởi Nở xa ngàn..

Chòng chành ly nước trong tay
Khéo em, nghiêng đổ ly đầy nước trong
Ví như anh thiếu vững lòng
Em nương nhè nhẹ. Kẻo không còn gì
Sẩy tay, là rớt bể ly
Nước tràn sánh đổ, hốt đầy được sao.
Mỏng manh sợi chi trên cao
Nặng chùm hạnh phúc xanh xao chưa gìà
Em đừng làm ngọn gió xa
Đong đưa chỉ đứt. Tội là các con
Đúng thôi – cái giận em còn
Cái buồn em đến héo hon cả người
Dù anh lỗi chín lỗi mười
Đủ chưa đến phải đập rơi ly đầy
Chòng chành ly nước trong tay…


Nguyễn Bạch Dương
Vĩnh Long hè 1988


Mưa đêm sắc thuốc

Tặng Kim Phượng

Đong từng chén khuya đen, dằng dặc đợi
Tiếng mưa đầu run rẩy giọt con so
Đêm điện cúp loằng ngoằn con hẻm ướt
Bếp tềnh toàng mưa tạt dáng lom khom.

Siêu thuốc cạn khò khè run ấm đất
Ngọn liu riu lửa yếu thắp đêm cùn
Mắt ngái ngủ canh chừng thang ủ bệnh
Sét giật mình. Cú rúc miệt đìa sung.
Đêm chờ mãn. Giọng “oang ương” đặc sệt
Gió mồ côi lẻ thổi ngọn so le
Mưa mảnh vụn áo đơn mù gió tạt
Lời cây khua, lá thấp rớt mương hè.

Đêm sắc thuốc co ro ngồi bó gối
Lửa mòn đêm thổi đốt tuổi thu tàn
Những chén thuốc cắt cơn chiều ủ bệnh
Bàn tay gầy giữ lửa. Tắt đêm giông.

Không có nhận xét nào: