thơ Nắng Xuân
(Cảm tác kính tặng nữ sĩ Trần Thị Linh Chi)
Ký ức xa xưa mãi vọng về
Âm thầm day dứt, lúc xa quê
Huyền Trân chịu đựng dây oan trái
Trả nợ Ô, Ri, lỡ nguyện thề.
Trong từng dãy phố, mỗi đền đài
Hồn Huế mang theo mỗi phút giây
Bất chợt thăng hoa từng tiết tấu
Thấm vào vách đá, mỗi hàng cây.
Hồn Huế thấm trong mỗi cuộc đời
Lẫn vào tia nắng, ánh trăng soi
Lắng sâu với sắc màu văn hóa
Quyện vết thời gian, chẳng đổi dời
Đại hồng chung đếm nhịp ăn năn
Thanh tịnh hồi kinh trút khổ nàn
Đánh thức những tâm hồn tội lỗi,
Vỗ về, an ủi, phủi bàng quan.
Gác chèo, Gia Hội đợi Sông Hương
Hồn Huế u trầm, lấp loáng gương
Như Ý bắc cầu thương Bến Ngự
Nguyệt Biều, Vĩ Dạ, nối Kim Luông.
Hình như hồn Huế đọng hoàng thành
Làng mạc trải liền thảm lụa xanh
Một dải giang sơn phơi gấm vóc
Lung linh diễm tuyệt, họa nên tranh.
Hồn Huế còn trong mỗi tiếng ca
Bâng khuâng An Cựu, dáng kiêu sa
Nam Giao, giọng Huế, sao thương thế!
Hay tiếng ngàn xưa gợi nhắn ta?
13/9/2006 Nắng Xuân
Đăng trên tạp chí NHỚ HUẾ số 31, chủ đề TÍM HUẾ
Thứ Ba, 23 tháng 1, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét