Thứ Ba, 23 tháng 1, 2007

Dấu chấm phẩy

thơ Văn Quốc Thanh


Dấu chấm phẩy lần đầu được học
Thầy dạy tôi cách sử dụng trong câu
Để người khác hiểu điều mình muốn nói
Dấu chấm phẩy như hạt mầm vẫy gọi
Mang đến cho đời lẽ phải tình yêu
Mỗi chữ viết ra là hạt giống chắt chiu
Và mỗi dấu chấm phẩy là tiếng lòng
ta muốn nói

Nhưng có nhiều dấu chấm phẩy làm
tim tôi đau nhói
Dấu phẩy được thêm sau mỗi mặt hàng
Dấu phẩy bỏ đi nâng giá cho tròn
Trong khi lương bạn bè tôi lần mò từng
dấu chấm (*)

Người lính già tôi gặp chiều nay
Dáng khập khễnh cứ nghiêng về phía trước
Dấu chấm phẩy viết ra sau mỗi bước
Đuổi theo ông đến cuối cuộc hành trình
Trong tiệc vui người bạn trẻ ngây nhìn
Ồ ! ông già có dấu chân chấm phẩy
Lũ trẻ hiểu gì từ đôi chân ấy?
Dấu chấm phẩy được viết ra bằng máu
thịt của con người

(* dấu chấm công và chấm cơm thời bao cấp )

1 nhận xét:

Unknown nói...

Bài thơ khi đọc lên rất hay nhưng kết thúc quá đột ngột, quá bất ngờ. Phải chi thêm một hay hai đoạn nữa thì hay hơn.