Thứ Ba, 23 tháng 1, 2007

Nhặt tóc thả diều

thơ
Văn Quốc Thanh



Xưa anh sợ ướt tóc thề
Tay run cởi áo vụng về che em
Lối mòn hun hút bóng đêm
Người mang chi sợi tóc mềm trói ta?

Nay em về phía sông xa
Để ta nỗi nhớ diết da trong chiều
Lối mòn phố vắng điều hiu
Anh ngồi nhặt tóc thả diều tìm mây.

Bảo giông trên sợi tóc gầy
Ngữa nghiêng chao lượng gió lay ngút ngàn
Mịt mù ngóng chuyến đò sang
Tháng năm hiu hắt võ vàng bóng em.

Không có nhận xét nào: