Thứ Tư, 24 tháng 1, 2007

Trăng xưa

thơ Văn Quốc Thanh

Thôi nhé em từ nay đừng mong đợi
Hãy về đi quay gót lại đi em
Hãy ngủ ngoan trong giấc mộng êm đềm
Anh thao thức nghe mưa rơi trong mắt.

Thôi nhé em từ nay đành quay mặt
Đừng nuôi hoài ảo tưởng nữa nghe em
Nhỡ mùi hương tình ái ngấm say mèm
Anh chỉ trách tầm tay anh quá ngắn.

Thôi nhé em từ nay đành câm lặng
Như tiếng đàn chưa dứt vội ngang cung
Để đêm về lòng vương vấn nhớ nhung
Và ray rức hồn anh màu nhung nhớ.

Thôi nhé em từ nay đành dang dở
Duyên không thành ta chịu vậy nghe em
Ánh trăng khuya lặng lẽ rụng cuối thềm
Đêm chìm xuống thiếu em hiu quạnh lắm.

Không có nhận xét nào: