Thứ Ba, 23 tháng 1, 2007

Chiều trên đảo

thơ
Văn Quốc Thanh



Tiếng còi tàu rời đảo chiều nay
Trên bến cảng biết ai người đưa tiễn
Có một người bồng con lưu luyến
Và một người đang dở một câu thơ.

Tàu nhổ neo con sóng vội xô bờ
Ta biết em cũng nhìn về phía ấy
“Phút nao lòng”. Em ơi. Đời là vậy!
Sóng triều dâng xóa sạch dấu chân chim.

Ta biết em đang xuôi ngược kiếm tìm
Điều hư thực trên con tàu quẩn chật
Để gạn lọc những gì còn và mất
Chiếc bóng mờ lẩn khuất phía đảo xa.

Tàu ra đi có nghĩa lại về nhà
Xoay vần mãi chuyện đời thường cơm áo
Trong giây phút chạnh lòng khi nhớ đảo
Cái vẫy chào nhuộm tím buổi hoàng hôn.

Côn Đảo 4-6-2000

Không có nhận xét nào: