Thứ Ba, 23 tháng 1, 2007

Những lá mận đầu mùa

thơ
Văn Quốc Thanh


Bên lan can những lá mận đầu mùa
Đêm mùng mười ánh trăng vàng chưa tỏ
Hương tóc ai quyện vào trong làn gió
Tôi vô tình vò nát lá mận xanh.

Trời rất trong và đêm cũng yên lành
Trăng mười bảy rộn ràng bên lớp học
Vẫn mùi hương rất quen từ mái tóc
Lá mận nào tôi lát dưới tay em?


Cành mận xanh trụi lá tự bao giờ
Em có nhớ những lần bên nhau đó
Nếu em hỏi chắc gì tôi đã rõ
Câu trả lời thương quá lá mận ơi!

Tôi thương em sân thượng với khoảng trời
Rất sâu lắng như ngàn hương của lá
Rất dịu vợi như trăng vàng êm ả
Rất bình thường như mây trắng trên cao
Giá đêm xưa không có những vì sao
Và không có ánh trăng khuya vằng vặc
Ai hiểu được những gì ... trong khoảnh khắc?

Không có nhận xét nào: