Văn Quốc Thanh
Đom đóm tự hào với chút ánh sáng trong bụng, thấy bần đứng cạnh bờ sông , Đom đóm hỏi :
-Thân ông đen đủi suốt đời chôn chân nơi bãi sĩnh lầy chắc ông buồn lắm ?
Bần vững tin :
-Tôi thay người đứng giữ bải bờ cho sông. Còn chú ? Bần hỏi.
Đóm khinh khỉnh trả lời.
-Thấy ông đứng nới tăm tối, tôi mang ánh sáng đến cho ông .
Bần nghi ngờ :
-Thứ ánh sáng của chú có chịu nổi mưa dầm bão táp nơi bải bờ nầy chăng ?
Đom đóm khoác lác hơn :
-Anh sáng tôi cỏ thể đốt cháy ông.
Vừa dứt lời con mưa ập đến . Đóm vội nép vào Bần lẫn trốn . Bần độ lượng che cho Đóm suốt cơn mưa nên từ đó Đóm không tỏ ra khinh miệt Bần và đêm đêm Đom đóm vây quanh Bần trò chuyện thân thiết .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét