Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2007

Ngày xuân nhớ cảnh hai quê

thơ:
Văn Quốc thanh

Quê tôi :

Quê tôi đất dậy hương nồng
Ngày xuân nhớ xứ như sông nhớ đò
Nhớ từng lối nhỏ quanh co
Lời ru tiếng hát câu hò mẹ cha
Nhớ sao những buổi chiếu tà
Khói mờ lan nhẹ, mái nhà nghiêng nghiêng
Nhớ sông Ái Nghĩa mấy thuyền
Lá dâu tấm lụa Duy Xuyên Điện Bàn
Nhớ vùng cát mịn Hòa Vang
Bãi dưa Đại Lộc mai vàng Hiếu Nhơn
Hạt cơm nồi đất Quế Sơn
Nước sông Bà Rén đất thơm mùi sình
Máu người vấy đập Vĩnh Trinh
Nhớ ai vì nước quên mình đó đây
Nhớ thân trong ngục tù đày
Mà hồn vui với tiếng chày trăng thanh
Hà Lam mía ngọt đất lành
Thu Bồn nhớ nước tưới xanh ruộng đồng
Nhớ người em nhỏ đợi trông
Đưa anh du kích sang sông hiểm nghèo
Hải Vân đồi dốc cheo leo
Nhớ em vượt suối băng đèo hiểm nguy
Nam Ô nhớ sắn nhớ mì
Nhớ từng lối nhỏ ta đi đêm ngày
Nhớ rừng Liêm Chiểu ngủ say
Giao liên nhớ suối đưa tin thay người
Ngũ Hành Non Nước xanh tươi
Sơn Trà đẹp tựa nụ cười của em
Trăng khuya dừng lại trước thềm
Nhớ hò kéo pháo những đêm công đồn
Hàng Bằng nắng nhuộm hoàng hôn
Dáng em thấp thoáng cuối thôn Gò Vàng
Nhớ đường phố cũ Hôi An
Xưa em say giấc mộng vàng kiêu sa
Nhớ từng cơn gió thoảng qua
Thịt rừng Thường Đức mắm cà Dùi Chiên
Đò Trung nhớ khách Nam duyên
Lòng anh một thuở nhớ thuyền em sang
Dừng chân bên bến sông Hàn
Nhịp cầu Đà Lách bắt sang phố Đà
Xe dừng bến chợ Vườn Hoa
Nhớ em dạo bước thăm qua phố phường
Nhớ mùa xuâm đậm sắc hương
Bướm ong bay lượn trong vườn nắng mai
Hè sang thăm bóng phượng dài
Tiếng ve mời gọi có ai thấu lòng
Thu về thăm mặt ao trong
Cỏ rêu chờ đợi bên dòng thời gian
Gió đông lay động cành bàng
Trời chiều trở rét gió ngàn thông reo
Xe lăn qua chậm dốc đèo
Lắng tai nghe tiếng chim kêu xa gần
Bồn chồn nhớ khách dừng chân
Non non - nước nước - gần gần - xa xa
Nhớ hồi con bướm say hoa
Và em say bóng trăng tà quê tôi
Nhớ ta say giấc mộng đầu
Cho con tim nhỏ bắt cầu tri âm
Nhớ lời nguyện ước trăm năm
Giúp tôi tìm mối con tằm nhả tơ

Quê em:

Chiều chiều nhớ bến đò ngang
Bình Lương, An Thạnh rộn ràng tim tôi
Quê em không có núi đồi
Nhưng mà nỗi nhớ bồi hồi biết bao
Nhớ dòng sông Cửu ngọt ngào
Như bầu sữa ấm chạy vào thịt da
Bần ngồi trên bãi phù sa
Thay người canh giữ nươc nhà yên vui
Gió đưa hoa dại thoảng mùi
Đèn khuya đom đóm giúp em xuôi chèo
Gập ghènh cầu khỉ lắt leo
Nhấp nhô trên sóng cánh bèo đong đưa
Nước xanh soi bóng hàng dừa
Khe Luông vườn bưởi cũng vừa đơm bông
Quanh năm mận mặc áo hồng
Cầm chân khách lạ nhãn lồng chắt chiu
Ổi xanh hong sợi nắng chiều
Vườn cây trĩu nặng bao nhiêu nghĩa tình
Đầu cồn chim gọi bình minh
Cho hoa nhớ bướm cho mình nhớ ta
Lồ Ồ co rạch chảy qua
Hương mùi mít mật đậm đà thuỷ chung
Nao nao xoài, cốc tao phùng
Chôm chôm, long nhãn đã chung lối về
Mấy lời nguyện ước lựu, lê
Quýt đường, cam mật đi về có nhau
Nhìn cây vú sữa hai màu
Nhớ loài trái ngọt lòng sầu khép riêng
Hương thơm tỏa khắp ba miền
Báo tin Nam Bắc nối liền thịt da
Thì thầm nhắn với khách xa
Chuối cồn Tân Tạo trái ra bốn mùa
Khát lòng nhớ vị chanh chua
Tung tăng mặt nước gió đùa với mây
Quê em nghĩa nặng tình đầy
Say lòng khách lạ phút giây mặng nồng
Con đò kể chuyện dòng sông
Quê em có những chiến công anh hào
Đêm dài trên đất cù lao
Ta nghe nỗi nhớ rạt rào âm vang
Quanh co nhớ nẻo đường làng
Trời xuân lộng gío nắng vàng hắt hiu
Dấu chân in lại nắng chiều
Hoa xuân đã điểm ít nhiều nhớ mong
Nhạc đâu trổi dậy trong lòng
Cung đàn thánh thót như dòng suối reo
Vì thương nên núi cũng trèo
Cách sông cũng lội, cách đèo cũng sang.
Xuân 1977

Không có nhận xét nào: