Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2007

Goá phụ

nhà thơ Song Hảo

Anh đi qua đời em
Những mùa bão giông nghiệt ngã
Một mình em trong cơn thác lũ
Tìm bàn tay anh bám víu sẻ chia.

Thời gian năm tháng cách xa
Anh như chiếc bóng đổ dài theo quá khứ
Lạnh căm không khóc không cười
Vô tư tội nghiệp.
Ngày của hôm qua đã mất
Hoàng hôn rũ xuống đời nhau.

Đôi lúc
Em giật mình thức giữa đêm sâu
Thèm một nụ hôn nồng ấm
Chợt thảng thốt
Khi tay em chạm vào khoảng trống
Chỉ có em và hư vô.

Không biết tự bao giờ
Em đã thành góa phụ
Trong ngôi nhà luôn có anh.

Trại sáng tác Tam Đảo
Tháng 9 năm 2002



Không có nhận xét nào: